TTCT - Vừa đọc xong bài Gọi thầy trên TTCT số 14-2013 thì điện thoại tôi reo lên. Nhìn thấy tên và số quen tôi nói: “Thầy chào em, lâu ngày quá...”. Em nói: “Em chào thầy, thầy vẫn bình thường chứ? Em điện để thăm thầy và rất tiếc năm nay không có vé xem pháo hoa tặng thầy được”. Tôi cười: “Em đừng băn khoăn nữa...”. Phóng to Minh họa: VIIP M. là một học trò cũ của tôi từ năm 1970 khi tôi chân ướt chân ráo về dạy tại Trường tiểu học Lộc An (Đại Lộc), hay tặng tôi vé xem pháo hoa mấy năm liền gần đây. Năm nay không tặng được nên điện báo tôi và xin lỗi… Một niềm hạnh phúc dâng trào. Không có vé nhưng tôi lại thấy có cái gì quá ư sung sướng làm mình ấm lòng. Dĩ vãng lại ùa về. Năm học 1970-1971 tôi dạy lớp 5, lớp có M. theo học. Những năm sau đó qua bao biến đổi của thời cuộc, thầy trò chúng tôi không gặp nhau. Rồi dòng đời cứ trôi đi với bao thăng trầm. Cho đến một ngày trước Tết Nguyên đán năm nào đó của thập niên 1980 tôi đi dạo chợ hoa, đến hàng quất Hội An thì gặp em. “Thưa, thầy có phải là thầy K. không?”. “Ừ, thầy đây, em cũng đi xem hoa hả?”, tuy không biết ai nhưng tôi vẫn hỏi lại. “Em là M. đây, em học thầy ở Đại Lộc đó...”. Thì ra là em, em đang ở trong quân đội, từng đi chiến trường K, bây giờ nhà ở Hội An. Được người hàng xóm tốt bụng chỉ cho cách trồng quất, em mày mò trồng bán để cải thiện cuộc sống. Thầy trò bắt đầu liên lạc với nhau từ đó. Em đến với tôi và tôi đến với em những lúc vui, buồn. Bây giờ em vẫn còn trong quân đội. Mặc dù chức tước và cấp bậc của em đang là một trong những lãnh đạo ở BCH quân sự thành phố nhưng đối với tôi, một ông giáo làng đúng nghĩa trước đây và bây giờ đã nghỉ hưu, bao giờ em cũng ứng xử như người học trò đúng mực. Luôn thưa thầy, vâng dạ khi nói chuyện. Ngày hiến chương các nhà giáo, 20-11 năm nào em cũng đến. Ngày tết thì có khi vào giờ giao thừa, có khi sáng mồng một em điện đến chúc mừng. Lâu lâu không gặp hoặc đi công tác xa, em điện về thăm hỏi. Trong những dịp tôi đến thăm, trước những bạn bè em đang là sĩ quan quân đội, em giới thiệu: “Đây là thầy K., thầy cũ của tôi”. Một câu ngắn gọn chứa bao tình cảm dâng đầy. Họ chắc chắn không học tôi “bán tự” nào nhưng nghe nói thế họ cũng gọi tôi bằng thầy và nhìn chúng tôi với ánh mắt vừa ngạc nhiên vừa cảm phục. Tôi tự hào về em. Một trưởng tràng theo cách nói xưa vì em thuộc lớp đầu tiên khi tôi vào nghề. Qua bao nhiêu biến chuyển của cuộc đời, chúng tôi vẫn là thầy trò của nhau. Em vẫn gọi tôi bằng thầy như đã từng gọi. Tags: Giáo viênGiáo dụcXưng hô
Kim Nguyen Baraldi: Đọc sách là lúc thời gian có nhịp điệu khác... ZÉT NGUYỄN THỰC HIỆN 08/05/2025 3245 từ
Chuẩn bị, bổ sung quân số tham gia diễu binh, diễu hành dịp 80 năm Quốc khánh NAM TRẦN 12/05/2025 Bộ Tổng tham mưu đã làm việc với các cơ quan, đơn vị về đề án tổ chức lực lượng quân đội, dân quân tự vệ tham gia diễu binh, diễu hành trong Lễ kỷ niệm 80 Cách mạng Tháng Tám thành công và Quốc khánh 2-9.
Ban Chỉ đạo Trung ương trực tiếp chỉ đạo xử lý vụ án, vụ việc lãng phí nghiêm trọng, phức tạp THÀNH CHUNG 12/05/2025 Theo hướng dẫn, Ban Chỉ đạo Trung ương sẽ trực tiếp theo dõi, chỉ đạo xử lý các vụ án, vụ việc gây lãng phí nghiêm trọng, phức tạp, dư luận xã hội quan tâm.
Sau bữa sáng ở nhà bí thư Thành ủy Hà Nội, Tập đoàn Thuận An trúng thầu dự án cầu Vĩnh Tuy 2 THÂN HOÀNG 12/05/2025 Năm 2020, chủ tịch Tập đoàn Thuận An gặp giám đốc Ban quản lý dự án Hà Nội trong bữa ăn sáng tại nhà bí thư thành ủy, sau đó được tạo điều kiện để trúng gói thầu ở dự án cầu Vĩnh Tuy 2.
Lời cảm ơn từ trái tim của người thương binh Nghệ An AN VI 12/05/2025 'Cảm ơn nghĩa tình, sự tận tụy của báo Tuổi Trẻ, bố tôi và gia đình cảm nhận được tình người ấm áp giữa thành phố đông đúc, xa lạ'.